Chàng trai 24 tuổi bỏ công việc ổn định để cứu trợ mèo, 'mái ấm' của các bé mèo lên hãng thông tấn AFP của Pháp
Quán cà phê nhỏ của Bình là nơi cưu mang những bé mèo bị bỏ rơi hoặc thương tật. Bạn có thể nhâm nhi một tách cà phê, âu yếm lũ mèo, học cách chăm sóc chúng và chậm rãi lắng nghe câu chuyện đằng sau mỗi chú mèo đáng thương.
"Nếu ý tưởng của bạn về một ngày hoàn hảo là dành toàn bộ thời gian cuộn tròn bên những chú mèo và một tách cà phê, thì một quán cà phê ở Việt Nam sẽ giúp bạn thực hiện điều đó", hãng thông tấn AFP (Pháp) mở đầu bài viết về "trạm cứu hộ mini" của Nguyễn Thanh Bình (24 tuổi, Ninh Bình).
Dừng chân ở Ngao's Home, nhà báo Manan (người Ấn Độ) và cộng sự của ông tại Việt Nam, đã vô cùng bất ngờ và xúc động trước mô hình quán cà phê kiêm trạm cứu hộ động vật của Bình. Họ mong muốn truyền tải thông điệp, "hãy yêu thương động vật nhiều hơn, chó mèo là bạn, không phải thức ăn".
Nam thanh niên 24 tuổi bỏ công việc ổn định để cứu trợ mèo, "mái ấm" của các bé mèo lên hãng thông tấn AFP của Pháp
Nguyễn Thanh Bình bên những chú mèo đáng yêu của mình
Bỏ công việc ổn định để cưu mang mèo bệnh tật
Tốt nghiệp Đại học, Bình làm rất nhiều công việc, gần đây nhất là thi công nội thất. Thu nhập ổn định, cậu có thể tự lo cho cuộc sống cá nhân rất thoải mái. Tất cả những gì cậu làm suốt nhiều năm qua, thực chất chỉ là "tiền đề" cho một kế hoạch được ấp ủ từ lâu.
Bình yêu động vật, có cảm tình đặc biệt với mèo. Từ bé, cậu đã nuôi rất nhiều mèo. Trong số đó, Ngao là cô mèo để lại nhiều kỷ niệm nhất. Bình nuôi Ngao được 7 năm, đến khi cậu lên Hà Nội học Đại học, Ngao ở nhà, không may chạy ra đường, bị ô tô cán chết.
"Từ đó, mình có mong muốn mở một mái nhà cho các bé mèo lang thang hoặc bị thương tật, để chúng không gặp phải trường hợp đáng thương như Ngao nữa. Tưởng nhớ đến Ngao, mình đặt tên quán cà phê là Ngao's Home", Bình nói.
Từ lúc có kế hoạch đến khi thực hiện hoá "ước mơ", Bình phải chuẩn bị nhiều thứ, từ kinh tế, đến kĩ năng chăm sóc mèo bệnh. Cậu dành toàn bộ thời gian cho quán cà phê nhỏ và các "boss mèo".
Không gian đáng yêu của quán cà phê, những căn nhà gỗ của "lũ nhỏ" đều một tay Bình thiết kế và thi công
Những chú mèo tinh nghịch từng bị bỏ rơi nay cùng sống hạnh phúc dưới một mái nhà
Tháng 2/2020, Ngao chính thức mở cửa. Trong vòng 7 tháng, Ngao phải đổi địa điểm 3 lần. Chủ nhà tỏ vẻ khó chịu với động vật, họ không thích công việc của Bình. Và đến ngôi nhà hiện tại, cậu đã phải thuyết phục "anh chủ" để được giúp đỡ.
Quán hướng đến không gian thư giãn, giúp mọi người có những trải nghiệm mới như chăm sóc mèo bệnh. Họ sẽ có sự đồng cảm và suy nghĩ khác về động vật. Những căn nhà gỗ dành cho mèo, đều tự tay Bình làm. Có chút kinh nghiệm từ công việc cũ, mất tiền mua gỗ, cậu tự thiết kế rồi thi công. Xong xuôi, nhìn "lũ trẻ" chơi vui, cảm giác mọi mệt mỏi, áp lực cuộc sống tan biến, trong lòng cậu rất thoải mái.
Để tìm kiếm và cứu chữa cho các bé mèo, Bình nhờ bạn bè và cộng tác viên tranh thủ thời gian rỗi, hoặc trong lúc đi chơi, đi làm, đi học, có thể để ý xung quanh các lò mổ, những nơi buôn bán chó mèo, thậm chí là những bãi rác. Nếu phát hiện mèo đi lạc hoặc bị thương, nhận được cuộc gọi, Bình ngay lập tức lên đường "giải cứu". Tiếp nhận mèo, nếu trong tình trạng bệnh nặng, chúng sẽ được sơ cứu tại chỗ trước khi đến cơ sở thú y gần nhất để đánh giá tình hình chuyên môn.
"Có những bé mèo khi nghe tin, mình đến nơi thì bé không cố gắng được nữa. Cũng có những bé trên đường đến phòng khám cũng không qua khỏi. Nhiều bé trong quá trình điều trị tưởng như thành công, lại gặp biến cố đột xuất về sức khoẻ", Bình kể lại.
Trong quá trình cứu trợ, rất nhiều lần Bình bị các bé mèo đang trong trạng thái hoảng loạn, sang chấn tâm lý phản kháng và làm bị thương. Đón mèo về Ngao, Bình sẽ cách ly và tiêm phòng cho chúng để đảm bảo không lây bệnh truyền nhiễm, sau đó dạy chúng cách làm quen. Dần dần, các bé mới sẽ được tiếp xúc với các "thành viên" trong gia đình.
Phải mất cả tháng trời, các bé không còn đề phòng và hoà đồng với nhau, thỉnh thoảng chỉ... giành ăn. Cứ 2 tuần, chúng sẽ được tắm. Các bạn tình nguyện viên sẽ thay phiên giúp đỡ Bình, để cậu đỡ vất vả hoặc không bị quá tải.
"Rất hạnh phúc khi chứng kiến mỗi ngày, các bé chơi thân như thành viên trong gia đình, nghĩa là mình đã và đang làm đúng kế hoạch vạch ra từ trước, đúng như giấc mơ ấp ủ bấy lâu".
Những "nhân viên" không lo bán hàng, chỉ canh me ngủ trên "giàn mướp"
Gọi một cốc socola nóng, anh chủ đáng yêu đính kèm thêm một "socola mèo"
Đến nay, Bình đã cưu mang hơn 200 bé mèo. Cậu hy vọng, con số này sẽ tiếp tục tăng lên. "200 bé, có là thành công? Ai cũng có lòng tham, càng thành công lại muốn thành công hơn nữa. Mình không bao giờ lấy con số 200 làm mục tiêu, mình rất muốn cứu trợ càng nhiều càng tốt". Hàng tháng, cậu trích doanh thu bán hàng của quán, cộng thêm tiền túi bỏ ra, một phần hỗ trợ từ bạn bè, người thân và các mạnh thường quân, để duy trì công tác cứu trợ mèo.
Sau khi các bé mèo dần ổn định sức khoẻ, Bình sẽ tìm chủ mới cho chúng. Mỗi bé cho đi, cậu lại đón được thêm những bé khác về chăm sóc. Cậu hướng đến những người đã đi làm, kinh tế ổn định, như vậy các bé sẽ có cuộc sống tốt hơn. Trước khi nhận nuôi, người nhận được yêu cầu tuân thủ một số quy định. Trong trường hợp nếu không đủ điều kiện chăm sóc, có thể gửi lại bên Ngao.
Bình sẽ xin tên, tuổi, địa chỉ nhà người nhận. Hàng tháng, cậu đến nhà từng người, kiểm tra sức khoẻ cho mèo, tặng các bé một chút đồ ăn. "Có nhiều người có tâm, mình rất sẵn lòng và yên tâm gửi mèo".
Đặc biệt, với những bạn nuôi mèo mà không đủ kinh phí, Bình sẵn sàng hỗ trợ, thậm chí liên hệ với phòng khám thú y tài trợ chi phí chữa bệnh. Mục đích cuối cùng, Bình luôn mong các bé mèo sẽ thực sự có cuộc sống tốt nhất.
Những chú mèo lém lỉnh giúp cuộc sống của Bình thêm ý nghĩa hơn
Các thành viên trong gia đình
Hiện tại quán cà phê của Bình đang có 20 bé mèo. Mỗi bạn, một hoàn cảnh, nhưng chúng đều rất yêu thương và quan tâm nhau.
Bạn Mun, mắc bệnh hiểm nghèo, xơ gan và suy thận, chủ không đủ điều kiện tiếp tục điều trị, nên Bình đã xin Mun về chăm sóc. Hiện tại, Mun đang trong tình trạng cầm cự "ngày nào được ngày đó", bác sĩ cũng nói luôn, Mun có thể ra đi bất cứ lúc nào.
Bạn Lẹo, được tìm thấy trong lò mổ. Khi đó, cậu bị xích cổ, vùng vẫy cố gắng thoát ra thì bị đứt lìa cổ, lộ hết cả xương. Thân của cậu nằm trong lưới sắt B40, đầu lưới bung và cắm phập vào người, cứa rách hết phần bụng, ruột và nội tạng gần như lòi ra ngoài. Đến bây giờ, Lẹo hồi phục rất nhiều, nhưng trên người vẫn còn vết thương.
Bạn Long Ruồi, bị chú chó pitbull hung hãn cắn, gần như rách hết nửa người. Long đang bình phục từng ngày, từ khi được Bình cưu mang.
Bạn Vâu, bị trộm chó dùng súng điện bắt xuyên người. Còn bạn Ky (Lucky) bị chủ bỏ. Bé Chột bị hỏng một bên mắt, vừa được phẫu thuật.
Những bé mèo bị thương nặng hiện đang được Bình và các tình nguyện viên chăm sóc tận tình mỗi ngày
Một ngày của Bình trôi qua chủ yếu liên quan đến mèo. Sáng, dọn dẹp vệ sinh quán, điều trị cho mèo. Chiều, cậu qua phòng khám, cập nhật tình hình các bé đang điều trị, rồi tối lại về chăm sóc mèo.
Chứng kiến những bé mèo bị bệnh nặng không qua khỏi, Bình rất buồn, vì cậu dành nhiều tình cảm cho chúng, đã thực sự xem chúng như người thân.
"Gặp nhau được là cái duyên, ít nhất mình đã giúp các bé giây phút cuối đời được bù đắp về tinh thần, vượt qua được một phần nào đó nỗi đau thể xác. Nếu hết duyên, thì phải tạm biệt, chỉ chúc các bé nếu có kiếp sau thì sẽ hạnh phúc hơn".
"Dừng hoạt động buôn bán động vật, dừng ăn thịt chó mèo"
Bố mẹ không đồng tình với công việc hiện tại của Bình. Cậu đã thuyết phục một thời gian dài để họ chấp nhận. Dù vậy, mỗi khi con trai gặp khó khăn về tài chính, mẹ lại là người đứng ra giúp đỡ đầu tiên.
Có thể một số người sẽ cho rằng Bình "điên khùng", nhưng cậu quan niệm "theo đuổi đam mê, thành công sẽ đến với bạn". Cậu đam mê với chó mèo, có tình thương với chúng, làm những điều yêu thích, thì sẽ không phải cứng nhắc so sánh với bất cứ ai.
Vào mùa giao phối, tệ nạn bắt trộm mèo lại tiếp diễn. Sức người có hạn, mạng lưới của Bình không đủ lớn, cậu không thể "phân thân" cứu hết các bé mèo. Cứu những bé trong khả năng của bản thân, Bình cố gắng liên hệ với các trạm cứu trợ khác, nếu có thể nhờ cậy sự giúp đỡ của họ.
Với các chủ lò mổ, họ chỉ quan tâm lời lãi. Ở đó có rất nhiều mèo, nhưng mỗi lần, Bình chỉ cứu được 1, 2 bé. Thời gian đầu, cậu ám ảnh với ánh mắt của lũ mèo không được cứu, và cảm thấy bất lực. "Nếu đủ điều kiện, mình sẽ cứu hết tất cả, không chừa bé nào", Bình nghĩ.
Cũng như những công việc khác, cứu trợ và chăm sóc mèo cũng gặp rất nhiều khó khăn. Được bạn bè động viên, Bình học cách bình tĩnh, tìm hướng giải quyết. Thời điểm "tận cùng của vực thẳm", chỉ một nấc nữa thôi là bỏ cuộc, lũ mèo đã chạy đến "động viên" Bình. Chúng dụi vào người cậu, đòi được âu yếm và nằm khẽ một bên.
"Thực sự nhờ các bé mèo mà mình có động lực sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn. Nhìn chúng khoẻ mạnh, hoà thuận trong căn nhà, mình rất hạnh phúc".
Những dòng chữ thân thương khách hàng gửi lại cho lũ mèo và anh chủ
Từ những "đứa trẻ" gầy gò, được Bình chăm sóc, nay đứa nào đứa nấy đều mũm mĩm, suốt ngày chỉ ăn với ngủ
Trong tương lai, Bình hy vọng có thể nhân rộng mô hình quán cà phê kiêm trạm cứu hộ mini mèo, cố gắng hoàn thiện để liên kết với một nhóm hoặc một tổ chức, mở rộng mạng lưới cứu trợ động vật.
Nếu đủ điều kiện, Bình sẽ tự đứng ra thành lập một nhóm cứu trợ, thu nạp thêm các bạn tình nguyện viên, truyền tải thông điệp "dừng hoạt động buôn bán động vật, dừng ăn thịt chó mèo".
Nhìn lại toàn bộ hành trình nhiều năm qua, Bình nói, đã làm được một mái nhà cho các bé mèo, cứu chúng hết khả năng mà cậu có. Có những điều cậu chưa làm được, sẽ dành cho những năm tháng rộng dài phía trước.
Quỳnh Anh, 17 tuổi, khách hàng thân thiết của Ngao's Home kể rằng, dạo trước, mỗi tuần cô bạn ghé quán 2-3 lần, nhưng từ khi quán chuyển đến địa điểm mới nhất, ngày nào cô cũng đến. Quỳnh Anh phải mất đến 3 ngày mới nhớ được hết tên của lũ mèo tinh nghịch, cô cũng tích cực hỗ trợ Bình trong việc chăm sóc chúng.
"Mỗi lần bôi thuốc, khi bị giữ tay chân, chúng hét lên, mình rất đau lòng, nhưng đây là cách duy nhất để chúng tốt lên mỗi ngày. Các bạn mèo dạy cho mình nhiều bài học. Dù bị bỏ rơi, nhưng khi sống ở đây, chúng vui vẻ và lạc quan", Quỳnh Anh nhớ lại.
Đến giờ ăn, nghe tiếng Bình nâng thùng hạt lên, tất cả đều tập hợp ngay lập tức
"Ta là vị vua của xứ này đây"