Sinh viên Ngoại thương sở hữu 5 căn nhà, kiếm tiền từ lớp 10: Mỗi ngày mở mắt ra là phải nghĩ cách có đủ 2 triệu để trả ngân hàng
Thành quả mà Tùng Dương có được khiến người khác phải choáng ngợp nhưng những thứ đằng sau đó còn thú vị hơn nhiều.

Không biết mọi người thế nào nhưng năm 21 tuổi, mỗi ngày tôi đều thức dậy với câu hỏi: “Có nên bùng học hay không?”. Bởi vậy mà khi biết câu chuyện về một CEO siêu trẻ, chỉ mới 21 tuổi đã sở hữu 5 căn chung cư, thạo 4 ngôn ngữ, học cùng lúc 3 bằng, tôi cũng như nhiều người có chung cảm giác: Trên đời này có người khủng như vậy sao?
Nhưng hoá ra mọi thứ đều là người thật việc thật. Nhân vật này là Phạm Tùng Dương, đang là giám đốc công ty TNHH dịch vụ và du lịch EZ travel, sinh viên năm cuối ĐH Ngoại thương.

Phạm Tùng Dương
Sinh năm 1999
Giám đốc công ty TNHH dịch vụ và du lịch EZ Travel
Sinh viên Chương trình tiên tiến Kinh tế - ĐH Ngoại thương
Học song bằng với ĐH Colorando (Mỹ)
Bằng thứ 3 ngành Luật thương mại Quốc tế - ĐH Ngoại thương
Thành thạo tiếng Việt, Trung, Pháp, Anh
Và hơn thế nữa, tôi còn có 1 buổi trò chuyện thú vị với anh chàng này. Còn muốn biết cụ thể thế nào thì cùng xem nhé!
Phạm Tùng Dương
Mỗi ngày mở mắt đều phải nghĩ cách kiếm 2 triệu để trả nợ
Dương bắt đầu công việc đầu tiên như thế nào?
Đó là vào năm lớp 10, mình làm nhân viên kinh doanh cho một công ty đồng phục ở Hà Nội. Sau 6 tháng liên tiếp đạt nhân viên kinh doanh xuất sắc nhất, mình đã lên vị trí trưởng nhóm, quản lý hơn 10 người và trở thành trưởng nhóm trẻ nhất công ty.
Gia đình đóng vai trò gì trong việc kinh doanh của Dương?
Bố mẹ mình vốn là công nhân. Đến khi mình học cấp 3, bố mẹ mới tách ra làm kinh doanh nên có thể nói rằng gia đình mình không có truyền thống trong lĩnh vực này và cũng không có hỗ trợ về mặt tài chính.
Tuy nhiên mình được gia đình hậu thuẫn rất nhiều về mặt tinh thần, tính cách dám nghĩ dám làm của mình là nhờ luôn có gia đình đứng phía sau. Với mình, đó đã là điều rất hạnh phúc rồi, mình không muốn đòi hỏi thêm bất kì điều gì khác. Ngoài ra mình không nhận sự giúp đỡ vật chất của gia đình để biết khả năng của bản thân đến đâu, có thể làm được những gì.
Từ khi bắt đầu kinh doanh đến nay, Dương đã bao giờ thất bại chưa?
Thất bại thì ai cũng sẽ gặp thôi nhưng nếu nói thất bại nghiêm trọng thì 7 năm qua, mình chưa gặp bao giờ. Có những thất bại bình thường, mình không để vào đầu mà dành thời gian đó nghiên cứu những cái mới, tìm hướng đi mới để ngày càng tốt hơn.
Có thể mình gặp may mắn nhưng 1 phần lý do nữa là mình luôn tìm hiểu kĩ càng trong công việc và kĩ lưỡng trước khi đưa ra quyết định nào đó. Điều này giảm tỉ lệ rủi ro xuống mức mức thấp nhất có thể. Ngoài ra mình được sự ủng hộ của bạn bè và gia đình rất nhiều nên mọi chuyện khá thuận lợi, mong là sau này cũng vậy.
Quan điểm trong kinh doanh của Dương là…?
Mình quan trọng nhất là sự thật thà với tất cả khách hàng để có mối quan hệ lâu dài. Một người mua của bạn nếu bạn làm cho họ hài lòng thì họ có thể giới thiệu cho bạn 10 người, 100 người khách tiếp theo. Bởi vậy với mình quan trọng nhất là customer sevice (dịch vụ khách hàng).
Tự mình mở công ty năm 20 tuổi là 1 cảm giác đặc biệt lắm nhỉ?
Mừng lắm chứ! Tự nhiên được kí với cương vị giám đốc thì ai cũng mừng thôi. Đồng thời đó cũng là 1 vị trí khá thiêng liêng và nhiều trọng trách.
Khi mình đã lập nên một doanh nghiệp, mình phải có trách nhiệm, có hướng đi nhất định để có công việc cho nhân viên, tạo được cho họ những nguồn thu để duy trì cuộc sống. Hiện tại công ty của mình chỉ có 4 nhân viên nhưng hoạt động khá ổn, nhân viên có nguồn thu nhập ổn định.

Bây giờ Dương có đang nợ không?
Nợ nhiều là đằng khác vì mình mua nhà trả góp mà. Hiện tại chỉ cần có 30% số tiền là bạn đã có thể mua một căn chung cư ở Hà Nội, tất cả các căn hộ của mình đều mua theo hình thức như vậy. Mình không có 10 tỷ mà chỉ có ⅓ số đó, mua xong mình đem cho thuê rồi lấy tiền đó để trả dần gốc và lãi mỗi tháng. Đó cũng là trả lời cho câu hỏi của mọi người: Tại sao mình mới 21 tuổi đã tích luỹ được 10 tỷ để mua 5 căn hộ.
Tiền nợ, quản lý nhà cho thuê, quản lý công ty, đi học,... bạn đối mặt với ngần ấy áp lực như thế nào?
Với việc mua nhà trả góp, hiện tại mình phải trả 60 triệu tiền gốc lẫn lãi mỗi tháng. Và kết quả là mỗi ngày mở mắt ra, mình phải nghĩ cách kiếm được 2 triệu để trả nợ. Thế nên mình chỉ còn cách lao đầu vào học và làm để kiếm tiền, để đạt được tích luỹ mong muốn.
Tài sản có được từ mồ hôi nước mắt của mình thì ngại gì không nói
Nhiều người đang rất tò mò về chuyện ngủ 3 tiếng mỗi ngày của Dương?
Cái này mình phải chia sẻ lại rằng nó chỉ diễn ra trong năm mình học lớp 12. Đó cũng là quãng thời gian mà mình sẽ không bao giờ quên. Lúc đó mình làm đồng thời 4 công việc và thời gian biểu mỗi ngày của mình như thế này:
7 - 12h: Đi học
14 - 17h: Đi làm ở công ty đầu tiên
18 - 21h: Đi làm công việc thứ 2
22 - 24h: Làm dịch thuật, tư vấn du học
0 - 3h: Học bài ở lớp
3 - 6h: Ngủ
Việc này khiến sức khoẻ của mình bị xuống cấp trầm trọng nhưng sau đợt đó, mình thu về kinh nghiệm quý báu. Và sau này mình chỉ cần làm 1 công việc thôi cũng đủ thu nhập bằng 4 công việc đó, có thời gian nghỉ ngơi và cho gia đình nhiều hơn. Đương nhiên hiện tại mình đã ngủ đủ 8 - 10 tiếng/ngày rồi.
Ngày nay người trẻ như bạn có nhà, có xe không ít. Nhưng tại sao khi biết câu chuyện của bạn, người ta vẫn để lại những bình luận trái chiều, thậm chí khó nghe như xạo, ảo,...? Bạn có để ý đến chúng không?
Mình nghĩ là ý kiến trái chiều xuất phát từ việc các bạn ấy chưa từng trải qua những gì mình đã gặp nên mình rất tôn trọng quan điểm của họ. Còn mình, vì mình từng ngủ 3 tiếng/ngày nên hiện tại mình mới tích luỹ được những tài sản thụ động, giúp mình có đủ thu nhập để ngủ đủ 8 tiếng/ngày. Nếu lúc đó mình cứ mãi ngủ 8 tiếng thì làm sao bây giờ mình có nhiều thời gian đi chơi và nghỉ ngơi?
Mình có nhiều việc khác nên thay vì để ý đến những lời bình phẩm đó, mình dành thời gian để học hỏi, trau dồi bản thân để đạt được thành quả tốt hơn. Cảm giác này cũng không phải là thứ mình chưa chịu được đâu, có nhiều thứ ghê gớm và thực tế hơn nhiều, chẳng hạn như số tiền 2 triệu/ngày.

Kiểu người như bạn chắc nhìn đâu cũng sẽ... nảy số tính tính toán toán, xem nên làm gì, mua bán như thế nào, lời lãi bao nhiêu. Vậy cách bạn phán đoán những người gặp lần đầu tiên như thế nào?
Mỗi người mà mình gặp trong cuộc đời, đầu tiên mình cho rằng họ có thể làm bạn, tiếp theo là làm khách hàng tương lai của mình. Vì vậy mà mình luôn muốn giữ mối quan hệ với tất cả mọi người. Sẽ có người quan trọng chất lượng của các mối quan hệ hơn nhưng mình đánh giá cao cả chất lượng và số lượng. Bởi khi có số lượng rồi, chỉ cần chân thành, bạn sẽ củng cố được chất lượng.
Cách này có áp dụng với một người đặc biệt như crush không?
Hiện tại mình chưa mảy may suy nghĩ đến chuyện tình cảm vì có nhiều thứ đáng lo hơn, (lại) ví dụ con số 2 triệu. Mà đó là mình đã trả được hết toàn bộ 2 căn rồi, còn nguyên 5 căn chưa trả thì “còng lưng” trả nợ mất.

Shark Phú từng nói: “Nếu như muốn thành công thật sự, không ai lại đi khoe như thế. Thực tế với những người đi khoe, trong ruột họ chả có gì cả, nên phải cố nói tốt cho mình”. Dương có nghĩ vậy không?
Mình có quan điểm là nếu tài sản do công sức và tự tay mình tạo ra, mình sẽ không ngại khi nhắc đến. Đấy là mồ hôi, công sức của mình, không xin bố mẹ, không ăn cướp của ai thì đáng để tự hào và đáng được công nhận chứ. Mình còn khuyên cả điều này với nhân viên và bạn bè rằng những thứ mà chính tay mình làm ra thì không có gì phải che giấu hay xấu hổ cả, chỉ khi không có mà nói có thì mới xấu hổ thôi.
Tức là bạn phản đối quan điểm của shark Phú?
Chuyện phản đối bất kì một quan điểm nào không hề có trong từ điển của mình. Trong cuộc sống thường ngày, khi có quan điểm nào đó, mình thường cố gắng đứng nhìn ở giữa bởi mỗi quan điểm đó đều có góc nhìn khác nhau. Mình cũng không nói ai đúng ai sai mà chỉ đưa ra quan điểm cá nhân.
Shark Linh lại nói: “Các bạn trẻ đi làm không nên về trước 7h tối, như vậy là quá sớm!”, Dương có đồng ý không?
Mình hoàn toàn đồng ý. Vì khi còn trẻ, còn thời gian, cần tích luỹ thì nên tận dụng tối đa những cơ hội mà người khác mang lại hay bản thân kiếm được.

Kiếm được mới tiêu được và cần tiêu mới cần kiếm
Tự đánh giá bản thân, Dương thuộc tuýp người tiêu hoang hay tiết kiệm?
Ở những việc khác nhau, mình sẽ có những mức chi tiêu khác nhau. Chẳng hạn với gia đình và người thân, mình không bao giờ tiết kiệm. Trung bình mỗi năm, mình sẽ mời cả nhà và họ hàng đi nghỉ mát ở những resort cao cấp trong cả nước. Ngược lại có những thứ mình tiết kiệm vì không cần thiết như hàng hiệu. Mình thấy đó không phải là thứ mình cần phải đầu tư ở hiện tại. Vậy nên mình cứ cân đối sao cho hợp lý chứ không thể nói tuyệt đối tiết kiệm hay tiêu hoang được.
Số tiền gọi là có giá trị đầu tiên kiếm được, Dương đã làm gì?
Đó là tháng lương đầu tiên mình đi làm năm lớp 10 là 5 triệu đồng nhưng mình không tiêu mà cất đi. Sang tháng thứ 2, lương của mình đã gấp 4, 5 lần số đó và gộp lại thì mua được chiếc Macbook đời mới nhất. Sau 6 tháng, mình mua được 1 chiếc xe máy khi 16 tuổi.
Hiện tại, thu nhập ổn nhưng lại bận, Dương lấy đâu ra thời gian để tiêu nữa?
Cái này thì không đúng. Cuối tuần nào mình cũng đi du lịch từ tối thứ 6 đến chiều tối chủ nhật. Đó chính là thời gian tiêu tiền của mình.
Người ta thường bảo phải biết tiêu tiền mới biết kiếm tiền, Dương có nghĩ vậy không?
Mình thấy hợp lý. Khi bản thân các bạn có nhu cầu nhiều, các bạn sẽ tự có kế hoạch và động lực để kiếm tiền đáp ứng nhu cầu đó. Hồi xưa khi mới kiếm được tiền mình cũng tiêu ác lắm, đổi điện thoại và laptop suốt, vì nhu cầu đó nên mình cố kiếm tiền nhiều hơn. Hiện tại mình tập trung vào tích luỹ thì cũng phải cố gắng kiếm tiền.
Vậy biết cách kiếm tiền hay biết cách tiêu tiền quan trọng hơn?
Nó đi song hành với nhau. Các bạn kiếm được thì mới tiêu được và các bạn cần tiêu thì càng cần kiếm.
Món đồ đắt nhất mà bạn tự mua cho bản thân là gì?
Tất nhiên là nhà rồi.
Và món đồ nào bạn thấy cực kì lãng phí?
Mình chưa mua 1 cái gì lãng phí cả. Mình tự nhận thấy bản thân cân đối chi tiêu khá tốt, những gì cần mình mới mua.
Năng lực cân đối chi tiêu đó của Dương do đâu mà có?
Nếu nói về cân đối chi tiêu sao cho hợp lý, ở ngoài kia còn rất nhiều người giỏi hơn nhưng kinh nghiệm của bản thân mình là hãy mua những gì thực sự cần thiết, không thể thiếu trong cuộc sống. Còn những thứ mà bạn chỉ thấy xinh, thấy thích thì không cần.

Theo Dương, người trẻ nên tiết kiệm hay chi tiêu thoải mái vì đời người chỉ sống 1 lần?
Mình cũng là người trẻ nhưng mình nghĩ nên cân đối cả 2. Tức là tiêu trong khả năng và vẫn nên tích luỹ để có 1 khoản dự phòng cho việc cấp bách hay cho tương lai để không làm phiền đến bố mẹ.
Một người đi làm lương 10 triệu/tháng nên thắt lưng buộc bụng góp tiền mua nhà không?
Mình nghĩ là nên. Bởi vì khi mua nhà xong, buộc các bạn phải nghĩ cách kiếm thêm tiền trả nợ căn nhà, có ràng buộc sẽ có động lực trả.
Cảm ơn những chia sẻ của bạn.