Trai xinh gái đẹp yêu con nhà giàu thực sự được đối đãi như thế nào?
Đã bao giờ bạn tò mò, cảm giác yêu một "rich kid" sẽ như thế nào không? Tại một diễn đàn ở Trung Quốc, đã có rất nhiều người giải đáp thắc mắc này cho bạn đấy.
"Bạn rất vui khi nhận được cái iPad mình đưa cho nhưng mà bạn không hề biết rằng món quà thực sự mình tặng tối đó chính là cái nhà hàng bạn đang ngồi" - Hẳn đây là câu nói viral nhất từ hôm qua đến nay khi được cư dân mạng rần rần chia sẻ.
Nhưng ghen tị với thiên hạ mãi, đã bao giờ bạn tự hỏi, rốt cuộc những người có bạn trai hay bạn gái là "đại gia", là "tổng tài", cảm nhận của họ khi yêu một người giàu nứt vách sẽ như thế nào chưa? Trên Zhihu, có rất nhiều người đã bàn tán về chủ đề này và những nhân vật từng yêu qua "phú nhị đại" ("thế hệ siêu giàu thứ hai") đã lên tiếng. Bạn có muốn nghe thử xem trải nghiệm của họ không?
1.
Để tôi kể cho nghe, vừa chia tay hắn tuần trước luôn. Người yêu cũ tôi nhé, gia đình anh ta vốn rất có tiếng và có thể coi là có gia thế.
Gặp nhau lần đầu tiên, tôi đã cảm mến vì trông anh chững chạc, thêm vào đó cả hai cũng có khá nhiều sở thích chung. Năm đầu yêu nhau vẫn vui vẻ, không có vấn đề gì. Nhưng mãi đến khi gặp được gia đình "nhà trai" thì tôi mới vỡ lẽ ra nhiều điều. Tất nhiên là họ rất giàu, nhưng cả bố lẫn mẹ đều không quan tâm con cái lắm. Vậy nên phần nào gã người yêu cũ này có tính cách khá "kì cục".
(Ảnh minh hoạ)
Bạn cứ nghĩ giống như Goo Jun Pyo hay Đạo Minh Tự ở Vườn Sao Băng ấy, những thanh niên sinh ra trong gia đình giàu có thường có những biểu hiện bất thường về tâm lí lắm. Tôi nói thật.
Khi hắn vui, hắn có thể đối xử cực kỳ tử tế với tôi. Nhớ có lần đang đi dạo trung tâm thương mại, vì một phút cao hứng tôi khen căn hộ đang được quảng cáo trên màn LED đẹp, hôm sau đã thấy hắn mua và hỏi tôi có thích không? Nhưng đừng nghĩ là tôi được đứng tên căn nhà nhé, hắn mua cho tôi thấy là hắn có thể mua thôi (ngôn tình không có thật đâu chị em ạ).
Ngoài chuyện tính tình sáng nắng chiều mưa, thì anh bạn trai giàu có này của tôi có tính chiếm hữu rất cao. Anh ta luôn nói mình không tin vào hôn nhân nhưng "cai quản" tôi không khác gì những ông chồng gia trưởng. Hồi mới quen, hắn còn đăng cả lên báo mạng, tuyên bố cô gái này đã có người yêu. À, nếu bạn hỏi anh ta có đăng kèm ảnh đôi của cả hai không thì có nhé. Nhưng mặt gã được bôi mờ, còn tôi thì đưa ra thế cho thiên hạ cùng nhìn. Giờ nghĩ lại vẫn khó hiểu sao hồi ấy tôi chịu đựng được hay thật.
Tóm lại, yêu đàn ông giàu áp lực và cũng phiền phức mọi người ạ. Nhất là khi cả hai chênh lệch kinh tế quá lớn như tôi và người yêu cũ.
(Ảnh minh hoạ)
2.
Thôi các anh chị ơi, đừng nghĩ có người yêu đại gia là vui. Nhìn gương của mị đi rồi mọi người suy nghĩ lại. Thứ nhất, người giàu thuộc thế hệ thứ hai, bản thân họ cũng không chắc là cảm thấy nhiều tiền là sung sướng đâu. Thứ hai, nhà giàu có quy định của nhà giàu, chúng ta "nghèo" quen nên kiểu gì cũng không hiểu những luật lệ ấy. Cuối cùng, mọi thứ đều bị kiểm soát, kể cả MXH.
Nói chi cho xa, người yêu cũ tôi đây. Gia đình ép đi du học cho bằng được, dù anh ấy không thực sự muốn đi. Chưa kể vì là con một nên công việc kinh doanh của gia đình phải do anh ấy kế thừa. Một gia đình truyền thống với quan niệm giáo dục tin vào "tam tòng tứ đức", khi tôi đến nhà, điều đầu tiên bác gái hỏi tôi: "Con có thể nấu ăn cho 100 người cùng lúc được không? Chưa biết học đi là vừa" - Nghe mà run người!
(Ảnh minh hoạ)
Còn hỏi vì sao chúng tôi chia tay? Lí do nghe cũng mắc cười lắm, vì anh ấy không có ý chí phấn đấu. Nghe lạ nhỉ, nhưng bạn thử cầm trăm triệu đô trong tay xem, nhiều người sẽ chọn phương án không muốn phấn đấu nữa đấy. Riêng tôi thì, đàn ông con trai có thể không giàu, nhưng ý chí vươn lên lúc nào cũng phải có. Tôi không trách người yêu cũ, anh ấy sinh ra ở vạch đích rồi, tôi thích tự tìm vạch đích cho mình hơn.
3.
Tôi là một du học sinh, xung quanh có rất nhiều người thuộc thế hệ thứ 2 giàu có. Bạn thân cũng quen một chị gái có nhà cực giàu. Vậy nên nhờ quan sát và những lời kể từ người xung quanh, các bạn có thể hiểu tâm lí "đại gia" nó như thế này:
Không phải ai giàu cũng tiêu hoang hay xài đồ hiệu. Những thứ bạn thấy trên MXH chỉ là phần nổi của tảng băng chìm thôi. Có thể những rich kid trên Instagram họ giàu thật, nhưng ở mức độ nào đó thôi. Bạn biết đây, nếu follow cao, các nhãn hàng đồ hiệu - xa xỉ phẩm cũng rất hoan nghênh việc "mượn đồ sống ảo" mà. Không nhất thiết phải là người nổi tiếng lắm thì mới xài đồ hiệu đâu. Sống ảo bây giờ đầy!
(Ảnh minh hoạ)
Có nhiều người bạn, đặc biệt là các du học sinh Trung Quốc, họ giàu đến mức có máy bay riêng và gia đình dư sức mua đứt một đội bóng ở Anh nhưng khi mua sắm, thấy cái gì đắt tiền quá cũng không mua. Bên ngoài nhìn thì cũng như du học sinh bình thường, học hành chăm chỉ, thi cử. Thậm chí thoạt nhìn còn tưởng cuộc sống vất vả lắm khi có người đi làm thêm theo mấy kiểu "chủ tịch giả nghèo khổ và cái kết" mọi người hay xem trên TikTok ấy.
Như anh bạn chung phòng với tôi chẳng hạn, đợt vừa rồi khi Châu Âu bùng phát Covid-19, bố mẹ cử riêng một chuyên cơ đến, một hai đòi dẫn bạn tôi về. Đến lúc ấy mới biết đứa thường xuyên giành ăn hamburger với tôi mỗi cuối tháng hoá ra là "phú nhị đại".
4.
Hồi đại học, đứa con trai con gái nào mà không mê những món đồ đẹp hợp mốt. Tôi lúc ấy thi thoảng cũng phải nhịn ăn sáng, thắt lưng buộc bụng mua này mua kia cho bằng bạn bằng bè. Nhưng "crush" của tôi thì không như vậy. Cô gái không bao giờ ăn mặc theo trend hay update xu hướng gì cả. Vì vậy nên tôi nghĩ nhà nàng chắc cũng nghèo như nhà tôi, mặc dù vẻ ngoài nhìn cô ấy cũng rất thanh lịch và có khí chất riêng.
Mãi cho đến một kỳ nghỉ hè, tôi đến chơi nhà nàng chơi theo lời mời của cô ấy. Sau khi tôi ra khỏi sân bay, một chiếc Rolls Royce đến đón. Không nhớ biểu cảm lúc ấy của tôi sao nữa, nhưng nghe cô ấy kể lại là miệng tôi há rất to. Khi ấy tôi còn tưởng "crush" mình trêu, thuê chiếc xe siêu xịn này nên còn nói: Không cần phải tiêu tiền lãng phí như vậy.
(Ảnh minh hoạ)
Cô ấy nói rằng mẹ nghe tin tôi đến, thế là gọi tài xế của gia đình đến đón, nếu không cô ấy đã đi taxi với tôi. Lúc này tôi mới biết, cô bạn tôi crush đại gia đến vậy!
Về đến nơi, cảm giác đây không còn là biệt thự của một gia đình nữa, nó như một toà lâu đài thu nhỏ ấy? Từ cổng nhà cũng phải mất thêm mười phút để lái xe đến nơi. Lúc đó tôi thực sự sợ hãi, vừa cảm thấy ma mị vừa hồi hộp, chẳng lẽ tôi đã vô tình gặp phải điều gì đó khó tin?
Lúc ngồi trên xe còn nghĩ cách chào hỏi bố mẹ cô ấy, sợ mình làm gì phật ý thì có bị như trong phim, gia đình mình sẽ bị ảnh hưởng không? Nhưng sự thật là người giàu với tôi họ rất dễ mến, bố cô ấy cũng là người rất hài hước. Chúng tôi ngồi trên bộ bàn ghế đắt tiền, cùng ngồi nói chuyện ăn hạt dưa. Cũng không khác mấy lúc ở nhà tôi là mấy!
Còn về mối quan hệ của tôi và cô ấy sao? Tôi cũng không biết nữa, chưa chính thức là người yêu, nhưng cũng gần gần giống như yêu. Cảm giác làm "bạn tốt" như bây giờ tốt hơn, đỡ phải áp lực.